(Chuyên mục giáo dục)Hai lần xấu hổ của thầy giáo tiếng Anh

No Comments

Gần 10 năm trước, tôi sang Mỹ một mình. Lần đầu tiên xa nhà, tôi sợ ốm đau nên quyết định chạy tập thể dục để giữ sức khỏe. 5h sáng, từ khu ký túc Ravine's, tôi đeo đôi giày bata và chạy. 

Trời mưa lâm thâm, không khí se lạnh ẩm ướt. Khuôn viên nhà trường khá rộng, khoảng một tiếng chạy bộ may ra mới hết một vòng. Tôi vừa chạy chầm chậm vừa quan sát. Từ đằng xa, có bóng một nữ sinh mười tám, đôi mươi chạy ngược chiều. Cô gái xinh đẹp, dáng chạy nhanh, dứt khoát chứ không lệt bệt như tôi, tóc đuôi ngựa tung tẩy theo từng nhịp.

Tôi không thể tách mắt mình ra khỏi cô gái người Mỹ. Một cái nhìn "bất lịch sự", cứ thế, tôi và cô gái chạy qua nhau.

"Hi, how are you?" - Cô gái vừa chạy vừa nói.

Tôi giật bắn người. Hoàn toàn ý thức được ý nghĩa của câu hỏi, nhưng tôi không hề chuẩn bị trước câu trả lời. Tôi cứ tưởng, giống như bất kỳ cô gái Việt Nam nào bị nhìn chằm chằm như thế, cô nàng Mỹ sẽ ngúng nguẩy chạy đi để lại một cái nguýt dài như đuôi sao băng lao vào trái đất 60 triệu năm trước. Nhưng không, câu hỏi tự nhiên của cô khiến tôi cứng họng. 

hai-lan-xau-ho-cua-thay-giao-tieng-anh

Muốn giao tiếp tốt, bạn phải thực hành rất nhiều để có thể phản xạ tự nhiên trong nhiều tình huống. Ảnh: Pinterest

Sau này, tôi không biết cô gái ấy nghĩ gì. Có lẽ chỉ đơn giản nghĩ rằng tôi - một gã sinh viên Việt Nam mới đến Mỹ - không biết tiếng Anh, hoặc rất "rude". Còn tôi, luôn nhớ về hình ảnh của cô, để tự nhắc mình, từ giờ trở đi hễ cứ nghe "Hi, how are you" là phải lập tức phản xạ "I'm fine, thanks" mà không cần suy nghĩ.

Lý thuyết và thực tế là hai thứ hoàn toàn khác nhau. Rất nhiều người học tiếng Anh sau khi nghe người nước ngoài nói "Good morning" thì không biết trả lời thế nào. Trong giao tiếp, càng thực hành nhiều, bạn càng thuần thục. Thiếu thực hành, những câu hỏi đơn giản nhất cũng có thể trở thành khó khăn nhất.

Gần 10 năm sau, tôi quay lại Mỹ trong một chuyến đi. Tôi được mời ăn đồ Á ở một nhà hàng buffet. Ăn xong, chị họ tôi giới thiệu với người chủ cửa hàng: "This is my cousin, he just come here from Vietnam". Người chủ cửa hàng niềm nở quay sang tôi: "Really? Dya.... like...h?". Tôi đứng im, mặt đần thối.

Chị tôi đoán chừng tôi chẳng hiểu gì, nhắc lại: "He said, how do you like it here?". Hiểu ra vấn đề, tôi vội nói: "Oh, yup. I enjoy it a lot, thanks".

Sau đó, chị tôi bảo: "People can speak very fast here, you must learn to hear when they speak real fast". Tôi gật gù.

Hầu hết mọi người không nghe được tiếng Anh vì không quen với tốc độ nói. Người Mỹ thường nói rất nhanh, để tiết kiệm thời gian giao tiếp. Người Việt Nam khi học tiếng Anh không quen với tốc độ nói có thể gặp nhiều khó khăn. Trong nhiều trường hợp, như ví dụ trên, chủ cửa hàng chỉ hỏi "D'ya like 't here", nuốt từ "how" và nói tắt từ "d'ya", "it" và "here", còn mỗi từ "like" là rõ. 

Do vậy, bạn cần tập phản xạ nhiều hơn, bằng cách luyện nghe để nắm được tốc độ nói của người bản xứ. 

Quang Nguyen

>>
>>

Chuyên trang mang đến những thông tin giáo dục nóng nhất tại Việt Nam. Chúc các bạn một ngày tốt lành!

0 nhận xét

Đăng nhận xét