Tara Diamond, giáo viên tiếng Anh trung học cơ sở phát hiện sẽ không còn nơi để ở chỉ một tuần trước Giáng sinh. Không hề cảnh báo trước, chủ nhà quyết định bán căn hộ ba phòng ngủ ở thành phố Bath, Somerset, nơi cô thuê với giá 1.000 bảng Anh (gần 30 triệu đồng) mỗi tháng trong suốt ba năm. Bà mẹ đơn thân có hai con nhanh chóng nhận ra với mức lương 28.000 bảng Anh mỗi năm, cô không đủ khả năng thuê một căn nhà khác trong khu vực.
"Lương đóng băng trong khi giá thuê nhà ở Bath đang tăng vọt. Tôi dành mọi thời gian rảnh để dạy kèm, chấm bài kiểm tra, chỉ mong trả đủ tiền cho cửa hàng tạp hóa và tránh rơi vào cảnh nợ nần. Những căn hộ ba phòng ngủ khác có giá thuê 1.300 bảng mỗi tháng - bằng 80% thu nhập sau khi đã khấu trừ mọi khoản thuế và nghĩa vụ, có nghĩa tôi và các con chỉ còn 320 bảng để sống. Ngay cả những chủ nhà hai phòng ngủ cũng khiến tôi thất vọng khi báo giá", cô chia sẻ trên The Guardian ngày 23/5. Hiện Diamond không có 4.000 bảng để chuyển nhà, tính cả tiền đặt cọc, nhưng cô vẫn bám trụ mảnh đất này.
"Tất cả những gì hỗ trợ tôi đều ở đây, điều này rất quan trọng khi là một bà mẹ đơn thân. Con gái tôi đang thi GCSE. Hơn nữa, những học sinh mà tôi đang dạy có ý nghĩa rất lớn đối với tôi", Tara nói.
Tara Diamond chật vật với cuộc sống cùng hai con ở Bath. |
Cô đã đến gặp hội đồng thành phố và giải thích tình hình. Mặc dù tên cô nằm trong danh sách đợi cung cấp nhà ở trong 10 năm, nhưng họ nói không thể giúp đỡ. "Tôi chỉ có thể miêu tả đó thực sự là nỗi kinh hoàng. Tôi chưa bao giờ sợ hãi đến vậy trong suốt cuộc đời mình", Diamond chia sẻ.
Ở trường, cô vờ như mọi chuyện vẫn ổn. Luôn niệm thần chú "việc đó không ảnh hưởng đến việc dạy học", tuy nhiên nỗi lo lắng ngày càng tăng khiến cô rất khó tập trung. Trưởng khoa tiếng Anh đoán được cô đang gặp chuyện gì đó, nhưng cô không muốn đối mặt trò chuyện vì cảm thấy xấu hổ.
"Lòng tự trọng của tôi rơi xuống đáy vực. Tôi luôn tự hào là một giáo viên, nhưng nếu không đủ khả năng giữ được một mái nhà che chở hai con trong mưa nắng, điều đó nói gì về giá trị của tôi trong xã hội?", Diamond tuyệt vọng nói.
Cuối cùng, khi không thể chịu đựng thêm nữa, cô dốc bầu tâm sự với một đồng nghiệp và được giới thiệu về ESP, tổ chức từ thiện nhỏ hỗ trợ giáo viên gặp rắc rối tài chính. Tổ chức này tặng cô 2.000 bảng để trang trải phí chuyển nhà, đặt cọc nhà ở. Vào phút cuối, hội đồng cung cấp cho cô một căn hộ ba phòng với điều kiện khá nghèo nàn ở một khu đất rớt giá, chi phí 489 bảng một tháng.
"Nó không có máy sưởi, không lát sàn và toilet không sạch bóng, nhưng tôi vô cùng biết ơn. Tôi cảm thấy như mình vừa né được một viên đạn", Diamond nói.
Một giáo viên khác, Louisa Powell (không phải tên thật) nhớ lại khoảnh khắc cô nói với hiệu phó rằng mình vô gia cư. "Bà bị sốc và hỏi có thể giúp được gì cho tôi. Nhưng tôi không muốn bất kỳ ai biết chuyện. Tôi muốn giả vờ mọi thứ đều ổn khi đang giảng dạy ở trường", Powell kể.
Cô là giáo viên tiểu học ở Waltham Forest, đông bắc London. Tháng 8 năm ngoái, cô trở thành không nhà không cửa, phải sống tạm bợ với hai con nhỏ từ lúc đó. Căn hộ ba phòng ngủ cô từng thuê với khu vườn rộng lớn dường như đã là ký ức xa vời. Hiện ba mẹ con sinh hoạt và ngủ ở hai căn phòng chật chội trong nhà trọ dành cho những người không có nơi để ở. "Tôi chưa bao giờ nghĩ một giáo viên có thể bị dồn đến cảnh vô gia cư hoặc sống trong điều kiện như thế này. Nhưng bây giờ tôi đã biết, điều đó có thể xảy ra cho bất kỳ ai".
Chủ nhà của Powell ở London tăng tiền thuê 10% trong một đêm, thành 1.350 bảng một tháng. Điều này có nghĩa Powell kiếm được 25.000 bảng một năm sẽ phải dành 90% thu nhập sau khi trừ mọi khoản thuế, nghĩa vụ để thuê nhà. "Tôi xem xét việc chuyển đi đâu xa để chi phí rẻ hơn, nhưng tôi là người chăm sóc chính cho người mẹ tàn tật nên không thể làm như vậy. Nếu không, tôi sẵn sàng chạy khỏi London chứ không cho phép điều này xảy ra với mình", cô nói.
Mọi chủ nhà đều yêu cầu Powell một khoản đặt cọc vài nghìn bảng mà cô không thể có. Cô hạ mình tìm đến hội đồng Waltham Forest, nhưng bị từ chối giúp đỡ. Chỉ sau khi gọi điện cho tổ chức từ thiện Shelter, được phổ biến các quyền nhà ở và luật vô gia cư, cô mới có thể vực dậy và dọn tới nhà nghỉ giá rẻ B&B gần trường. Tuy nhiên, tình trạng nhà ở không ổn định khiến cô phân tâm, bí ý tưởng trong các cuộc họp, căng thẳng khi lên kế hoạch bài giảng.
Laura Sullivan (không phải tên thật), giáo viên trung học cơ sở đến từ Enfield, phía bắc London phải trả 600 bảng một tháng để thuê phòng nhỏ trong căn hộ hai phòng, ở cùng người chồng thất nghiệp. Mẹ chồng, em chồng và cháu trai 9 tuổi đến vào cuối tuần. Chỗ ở của cô cách trường 90 phút đi lại mỗi lượt. "Tôi thức dậy lúc 4h30 sáng và về nhà lúc 9h tối. Phòng quá nhỏ, thậm chí không thể đứng một cách thoải mái trong đó, nhưng chúng tôi không còn nơi nào khác để đi. Chúng tôi bị mắc kẹt", Sullivan nói.
Để thoát khỏi tình cảnh này, họ cần 2.500 bảng để trả phí đặt cọc và tiền hoa hồng cho bên môi giới, nhưng cô không có tiền tiết kiệm và phải còng lưng trả nợ sau khi lo xong lễ tang của bố. "Tôi chỉ có 150 bảng mỗi tháng để sống sau khi trừ tiền thuê nhà và các hóa đơn khác. Thời điểm đó tôi tự hỏi liệu mình có sai không khi theo đuổi giấc mơ thành nhà giáo", cô trăn trở.
Hội đồng Enfield không thể cung cấp nhà ở xã hội cho cô với lý do cô kiếm được quá nhiều tiền. Đó là khi cô buộc phải tìm kiếm chỗ trú ẩn dành cho người vô gia cư. Cô và người bạn đời gần như chia tay nhau.
Một thành viên trong ban lãnh đạo nhà trường nhanh chóng nhận ra Sullivan ở lại làm việc rất muộn. Cô buộc phải ở lại vì không có chỗ làm việc ở nhà. Khi nghe giải thích tình hình, đồng nghiệp đưa cô tờ rơi của ESP, giúp cô xin trợ cấp 1.000 bảng để gửi tiền đặt cọc. "Một tháng sau, cuối cùng tôi cũng có chìa khóa đến nơi ở mới. Tôi không thể ngừng khóc", cô nói.
Rất nhiều giáo viên không có nhà ở
Nghiên cứu gần đây nhất của tổ chức từ thiện Shelter cho thấy có tới 41% hộ gia đình vô gia cư có việc làm. Tuy Shelter không thu thập thông tin có bao nhiêu giáo viên trong đó, Hiệp hội nhà ở của giáo viên cho biết một dự án ở Croydon (nam London) vừa hoàn thành chỉ ra 75% giáo viên ở đây không có nhà, chật vật trả tiền thuê và rất nhiều người sống trong điều kiện không phù hợp.
Anne Baxendale, giám đốc truyền thông, chính sách và chiến dịch tại Shelter cho rằng cuộc khủng hoảng nhà ở đang trở nên tồi tệ hơn. "Đáng buồn thay, sự thiếu thốn những căn nhà giá phải chăng kết hợp với cắt giảm phúc lợi khiến số người vô gia cư ngày càng tăng, hoặc trên bờ vực của nó. Chúng tôi muốn giải quyết tận cùng gốc rễ của cuộc khủng hoảng bằng cách xây dựng những căn nhà tử tế để những người bình thường có thể đủ điều kiện sống trong đó", Baxendale nói.
Trong khi đó, Bộ Giáo dục từ chối bình luận, cho rằng vấn đề nhà ở dành cho giáo viên thuộc trách nhiệm của Bộ Việc làm và Lương hưu. hàng năm của giáo viên có trình độ tại Anh cao hơn mức trung bình của OECD và cao hơn so với nhiều hệ thống giáo dục hiệu quả của châu Âu như Phần Lan, Na Uy hoặc Thụy Điển.
Martin Powell-Davies, phát ngôn viên của Liên hiệp giáo viên quốc gia nhận định, mối quan hệ giữa lương giáo viên và sự tăng vọt giá thuê nhà là nguyên nhân cốt lõi của vấn đề. "Lương của giáo viên thậm chí không theo kịp lạm phát giá bán lẻ", ông nói.
Khi vấn đề còn chưa có lối thoát, con trai 4 tuổi của Powell đang gặp những cơn ác mộng, mỗi đêm đều la hét kể từ khi gia đình rời khỏi ngôi nhà hạnh phúc. Chị gái 11 tuổi của cậu bé dùng chung phòng ngủ với em và không có chỗ để làm bài tập về nhà. "Thật khó để làm việc trong một không gian hạn chế, chúng tôi chạm mặt nhau mọi lúc. Tôi cảm thấy rất có lỗi với các con khi để chúng sống trong điều kiện nghèo nàn. Ba mẹ con không được sưởi ấm trong suốt 8 tuần, tôi lo bệnh hen suyễn của con trở nên nặng hơn do phòng ngủ ẩm thấp", cô trăn trở.
Powell phải trả 866 bảng mỗi tháng cho nơi ở hiện tại, dù thi thoảng họ bị rệp cắn. Cô đang phấn đấu để sớm được chuyển nhà. "Tôi luôn tự nhủ điều này không phải là vĩnh viễn. Hiện tại, hy vọng là tất cả những gì tôi có", cô nói.
Theo The Guardian, nhiều báo cáo trong tháng 11/2016 cho thấy giá nhà ở tại Anh đã tăng 151% kể từ năm 1996, trong khi thu nhập thực tế chỉ tăng khoảng 1/4. Ngày càng ít người trẻ và gia đình có điều kiện mua được một căn nhà khi giá đang vượt xa ngoài tầm với. |
0 nhận xét
Đăng nhận xét